Xuống Cuối Trang
--------------một người con gái lạ hoắc mà tôi chưa từng gặp trong căn nhà của em, em vậy nhĩ, có lẽ người này hơn tuỗi mình. Suy nghỉ mông lung một hồi thì chị ta cấc giọng phá tan suy nghỉ của tôi
-này ku tìm ai thế - chi ta hỏi tôi
-Dạ, em là bạn của Đ, nge nói Đ bị bệnh – tôi rụt rè
- Ku tên gì – mịa nó toàn kêu bằng Ku
-Dạ em tên M – tôi trả lời chị ta
- Ừ vậy à, zô đi – chị ta mời tôi vào nhưng ánh mắt vẫn dò xét tôi
-Dạ
Dắt chiếc xe vào nhà em, tôi bây h đang suy nghỉ chị ta là ai thế nhỉ, bồ ông hải à, mà cũng công nhận chị ta đẹp thật, chị ta sở hữu một cặp chân thon thả, nước da trắng mịn, cái áo thun ôm sát thân hình làm lộ ra những đường con quyến rũ của những người con gái, cặp ngực vung cao, cặp mông nãy nỡ, ko hĩu sao thằng nhỏ dưới 2 lớp quần đả bắt đầu ngọa ngoạy, mịa nó cái cục thịt này, gặp đứa nào cũng ngóc cái đầu lên. Bước vào trong nhà thì thấy ông hải đang ngồi xem cái tv, em mình bệnh mà nhìn mặt tỉnh bơ
-trời mưa lớn vậy mày qua đây chi vậy – ông hải buôn cái remote xuống
-Dạ, nge đ bị bệnh nên em qua thăm – người tôi run cằm cặp vì lạnh
-mà đ sao rồi anh ¿ - tôi hỏi anh
-bớt sốt rồi, nó đang trên phòng đó, mày lên thăm nó đi - ổng lại loay hoay với điếu thuốc trên miệng còn đang dang dỡ
Bước từng bậc lên cầu thang làm bằng gỗ mát lạnh, nhìn qua thấy cái cửa đóng ko kín, ngó vào thì thấy em đang nằm trên giường, tay còn đang cầm ly sửa
-Đ sao rồi, khõe hơn chưa – tôi ngồi xuống giường tay vuốt lấy tóc em
Thấy tôi vào em vội chùm mền lại,em giỡ cái giọng trách móc ra
-Kêu từ sáng đến giờ, sao bây h mới qua, zìa đy
-thôi xin lỗi mà, tại đt hết pin zới, lúc sáng thằng bạn nó mới về nên đi uống nước với nó , về thấy tn là chạy qua liền mà – tôi nói với cái giọng buồn tênh
-Về đi – lại cái giọng đó
-ừ nếu đuổi thì về, thấy đ ko sao là m yên tâm rồi
Tôi giả vờ ngồi dậy và bước ra, em vội đạp khỏi cái mền chạy ra đóng cửa lại một cái gầm
-qua đây rồi cấm về - em chu cái mõ còn dính đầy sửa ra
-lúc nãy có người đuổi tôi về mà – tôi được nước lấn tới
-à ừm...giỡn thôi, mà ở lại đêm nay đê – em ôm lấy tôi
- nhưng còn ông hải ở dưới mà zới bà chị nào nữa đó
- chút nữa 2 ổng bả đi ăn tiệc rồi chắc về khuya lắm
- à mà chị lúc nãy là ai vậy – tôi nhẹ nhàng hỏi em
- chị em đó, hjhj thấy xinh hk – em nhe hàm răng ra
-ừm xinh thật, đẹp hơn em nhìu – tôi thử xem em sẽ làm gì với tôi
- cái gì, mê rồi hả chết nè – vừa nói em vừa đấm vào người tôi
- làm gì có, mê có mõi một người à – tôi thanh minh với em
-mê ai nó coi ko nói cho chết bây h
-thì Đ đó chứ có ai vào đâu – tôi khẽ nói vào tai em
- thật ko hay là nói cho tui vui thôi – em vẫn chưa tin
-thật mà, bộ tui có ai khác ngoài đ sao? – ko thể tin nổi tôi lại cất lên những tiếng dã dối như vậy đối với em
-nói thì nhớ giữ lời nha – em ửng hồng đôi má lên
Đặt nhẹ lên môi em một nụ hôn, cái vì ngọt ngào của li sữa lúc nãy còn động trên môi em giờ đả hòa quyện vào nụ hôn nồng nàng của 2 chúng tôi.
-Đừng bào h bỏ rơi em nha anh – em nhìn tôi với cái vẽ ngây ngô
-tất nhiên rồi cô ngốc ạ - tôi xoa đầu em
Chúng tôi cứ đứng đó, cứ ôm ấm nhau hơi ấm của cả hai bây h đả hòa vào nhau, anh iu em đ à, anh iu em, anh xin lỗi , anh xin lỗi vì tất cả..........cốc...cóc...cóc tiếng gõ cửa vang vọng làm gián đoạn cái hạnh phúc của tôi và em , tôi buôn em ra và em bước rón rén lại cảnh cửa màu nâu bóng của gỗ.
-chị zới ông hải đi đám cưới của bạn đây, em ở nhà nge
-dạ... – em ngoan ngoản đáp lại
-à mà này, thằng kia – chị ta nhìn tôi
-dạ chị kêu em – tôi đáp nhẹ nhàng
-mày mà làm gì em chị là tao cắt cu nge – chị ta tỏ vẻ ngim ngị
- d...ạ. hã ? – tôi ngơ ngác y chang cái lần đầu anh hải gặp tôi
Nhìn thấy cái mặt ngơ ngác của tôi, chị ta vội bụm miệng cười vì cái sự ngơ ngát của tôi.sau khi hăm dọ tôi, chị ta đóng cửa và bước xuống nhà nhưng vẫn còn cười ngất vì tôi, lắng nge tiếng khóa cửa bên ngoài. Có lẽ 2 người đó ra ngoài rồi, đêm nay chắc là mệt đây tôi ngỉ thầm trong bụng và tự cười
- này anh làm gì mà đứng đó zị - em lay tôi
- à có gì đâu – tôi lúng túng trả lời em
- đói quá à, đi ra ngoài ăn gì đi – em vừa nũng nịu vừa xo xo cái bụng
- điên vừa thôi cô, trời mưa lớn như zì mà ra ngoài – tôi bẹo má em
- đa..u chứ nhà có gì đâu, nó kêu nãy h nè – em chỉ tay vào cái bụng đang kêu của em
- ngồi đó đi để tui đi xuống nấu cháo cho mà ăn – tôi cằn nhằn
- à há...mới biết nge chồng tui cũng biết nấu cháo nữa cơ – em trọc tôi
- thì ở nhà bị mẹ bắt nấu quài rồi biết chứ gì, ngồi đó đi để tui đi nấu
Bước khỏi phòng đi xuống nhà bếp với một chút kinh nghiệm lúc mẹ đi vắng tự nấu nên loay hoay một chút dưới bếp thì cũng xong một tô cháo cho em, nếm mùi vì của tô cháo mình từ làm rồi gật gù, chắc như vầy là ngon rồi, pha thêm cho em một li sửa, bước chầm chậm lên phòng em, một tay bưng tô cháo , một tay cầm li sửa nóng của em, làm bỏng hết cả tay nhưng tôi cũng phải cố chịu thôi, ko lẽ chỉ vì một chút đau đớn này bỏ tất cả tâm huyết của mình rơi xuống đất sao, dùng chân đẩy cánh cửa sang một bên, thì thấy em đang loay hoay cầm cái đt màu hồng của em lên chụp .....tách....tách......nhìn em lúc này ngây ngô thật.
- đang làm gì đấy – dù tôi đả thấy nhưng vẫn hỏi em
- có làm gì đâu – em vội ném cái đt ra phía sau
- nói thấy đứng cầm cái đt, còn tạo dáng gì nữa cơ mà
- có đâu, hoa mắt ấy – em chói bây bẩy
- thôi, lại đây ăn cháo nè – tôi nắm tay kéo em lại
- đút yk – em chỉ vào cái miệng chúm chím xinh xinh
- ừm hã họng ra – tôi bóp cái mỏ ấy
- đau em....
Tôi nhẹ nhàn đút từng miếng cháo cho em, em thì ngồi đó khuôn mặt hạnh phúc nhìn thật là ngố, vui lên nha em, đừng buồn, anh xin lỗi vì những gì anh đả dối em, một ngày nào đó anh sẽ nói, sẽ nói hết sự thật, ko biết lúc đó em có tha thứ cho thằng này ko nhỉ? Thôi mà kệ tới đó ông trời sẽ quyết định tình cảm đôi ta...................................loay hoay một lúc thì chén cháo đả sạch loáng.
-sữa đó uống đi – tôi nâng ly sữa lên và thổi cho bớt nóng
-đây.....- em vui vẽ đón lấy
- hk pít sữa của em có ngọt như zị hk nhỉ - tôi nhìn thẳng vào cái ngực trắng đang lấp ló phập phòng theo từng nhịp thở của em
- cái gì trắng chết....nè.....dám ngỉ bậy hã – em buôn ly sữa đấm thùm thụp vào ngươi tôi
- ui d...a....đau xin lỗi mà...haha – tôi tránh né những cú đấm vào người tôi
- này thì trắng,, tha cái đầu ông
Tôi vật em xuống giường, đặt lên môi em một nụ hôn , tôi cứ ngặm lấy đôi môi ngọt ngào ấy, lưỡi tôi nhẹ nhàng chạm vào đôi môi em, 2 cái lưỡi quấn chặt vào nhau lấy môi ra khỏi cái miệng ấy, tay tôi đặt lên cặp vú căng mộng, săn chắt của em, tay cứ mân mê, tôi nhẹ nhàng hôn lên cái cổ trắng ngần đó, em khẻ rung người lên, nhẹ nhàng cởi cái áo trên người của em ra, thì ra em ko mặt áo ngực ở nhà, tay tôi se se cái nhủ hoa màu hồng ấy, theo từng vòng xoa ấy em khẻ ưởng người lên vì sung sướng, tôi bắt đầu mút cặp vú của em, tay thì vẫn mân mê một bên vú của em, cứ như thế tôi cứ mút vú em đến khi chán nản, tôi nhẹ nhàng loàn tay qua chiếc vấy ngủ của em, đặt tay vào vùng cấm của em, thì ra nó đả ướt đẫm , loàn qua chiếc quần lót của em, lấy ngón tay nhẹ nhàng cọ vào 2 cái mép ướt đẩm của em, em bật dậy dùng một tay chặn lại bàn tay quỷ quyệt của tôi.
-đừng anh, em còn mệt lắm – em phờ phạc
-.a...nh xin lỗi – tôi biết em giờ đang rất mệt nhưng mà sao tôi lại làm những chuyện như vậy , khốn nạn
-ừm, anh hỉu là đc rồi – cái vẽ mặt buồn tênh
-khờ quá cô ngốc ạ - tôi cười và xoa đầu em
-ngủ chung với em đêm nay nha – em ôm lấy tôi
- ừm được thôi , nhưng phải điện cho mẹ cái
Ngồi dậy rút cái đt 1202 cù bắp ra và alo cho mẹ
- mẹ hã bửa nay con ở nhà thằng tuấn, nhà nó hôm nay có tiệc, nó hk cho con về
- ừ.....ngủ ở đó đi, mà sáng về sớm nge chưa
-dạ thôi con cúp máy đây đt hết tiền rồi
-ừ - mẹ đáp
-à há nói dối gê ta, ở nhà tuấn có tiệc – em châm chọc tôi
- thì nói dối cũng vì cô thôi chứ vì ai đâu – quay lại bẹo má em
- hjhj, nằm xuống ngủ y – em kéo tôi nằm xuống
.................................................. .................................................. .........................................
Nằm ngủ với em hơi thở ấm áp phả vào mặt nhau, sau một lúc tán dóc với em thì em đả chìm sâu vào giấc ngủ, tôi cứ nằm đó ngắm nhìn em, sau một lúc thì tôi cũng ngủ....................................tay tôi dường như đặt vào một vật gì đó rất nóng, mở mắt ra thì tay đang đặt lên chán em..........sao mà nóng dữ vầy nè tôi lay em
- Đ sao vậy sao nóng quá vậy – tôi cuống cuồng lên
- đ mệt quá mệt quá – rồi em lại thiếp đi
Tôi cuống quýt lên ko biết làm sao đây Đ đừng có gì nge, bê em xuống nhà mở cửa để dắt chiếc xe ra để chở em đi bệnh viện. Mẹ kíp hết xăng ngay lúc này, ko còn cách nào khác tôi tung cửa cỏng em ra khỏi căn nhà. Từ nhà em đến bệnh viện khoảng 1km, mưa vẫn rơi suốt từ chìu qua tới giờ vẫn chưa dứt, đâu đó dưới ánh đèn mờ, có một chàng trai đang cỏng một người con gái trong cơn mưa tầm tả, hắn ta cứ chạy cứ chạy, miệng thì cứ nói cứ nói Đ đừng có sao nge gáng lên sắp tới rồi . đôi chân mổi nhừ nhưng chàng trai đó vẫn cứ chạy ko bỏ cuộc, ko thể để người con gái đó có bề gì . sau một lúc vật lộn với cơn mưa lạnh lẽo , với những cơn gió lạnh buốt thì cũng đả đến bệnh viện những cô y tá chạy ra đở típ chàng trai đang ướt mem.
- chị ơi làm ơn coi đ dùm em, đ có sao chắc em sống ko nổi quá
- yên tâm đi em sao đâu – chị y tá an ủi tôi
Đưa em vào phòng cấp cú, đèn đỏ sáng lên , tôi vẫn đứng loay hoay bên ngoài bổng dưng nước mắt tuôn rơi ra hai khoé mắt ấy.............................
30 phút sau
Đèn đả tắt , bác sỉ bước ra với vẽ mặt mệt mỏi, tôi hớt hãy chạy lại
- bác sỉ ơi đ có sao ko – tôi lo lắng đến tuột độ
- ko sao đâu , bị cảm do mưa , rồi lại ko chị uống thuốc, nên bị sốt cao
Nge những lời bác sỉ nói lòng tôi như nhẹ nhõm, thế là em ko sao rồi.
-con vào thăm được ko ạ - tôi ân cần hỏi bác sỉ
-ừ vào thăm đi, đừng gây ra tiếng động
- vâng cám ơn
Đáy chiếc cửa kính đục ngầu ra, em nằm ở đó, vẫn ngủ một cách bình thản em đâu có biết rằng tôi đả lo lắng cho em đến nào đâu, ngồi xuống gế cạnh giường em, lao những giọt mồ hôi trên trán em, cứ ngồi đó mà nhìn em, ko rời mắt khỏi em có vẽ là quá mệt mõi sau khi chạy suốt quảng đường một cây số để đưa em đến đây, tôi mệt nhừ và thiếp bên cạnh giường em lúc nào ko biết.
---------------------------------
Bạn đang đọc truyện tại wapsite www.lauxanh.hexat.com Chúc bạn có những giây phút vui vẻ.
www.lauxanh.hexat.com - Thế giới sex trên di động của bạn.
---------------------------------
Gió thổi nhè nhẹ trên cánh đồng, từng hạt nắng xuyên qua những ánh mây đèn đầy khắp bầu trời, trên cánh đồng ấy, có 2 người đang quay mặt lại với nhau, đâu đó có những giọt nước mắt rơi lã tã xuống những bông lúa vàng hue
- tại sao? Tại sao anh lại lừa gạt tôi – nước mắt cô gái cứ típ tục rơi
- lừa gạt gì ở đây, anh ko có – chàng trai vẫn đứng đó
- đừng có nói cái giọng đó, tôi thấy rồi, tôi biết rồi, tất cả đều là giả dối – nước mắt lã tã
- anh ko có, anh ko có – chàng trai ôm chầm lấy cô gái
- im đi, buôn tôi ra, anh nói anh iu tôi, nhưng tại sao anh lại tay trong tay với người con gái đó tại sao? – cô gái đẩy người con trai đấy ra
- anh...an...h – chàng trai chết đứng khi bị đả vạch mặt
- ko nói được chứ gì, chia tay đi – nước mắt đả cạn, kèm theo đó là một nụ cười nhếch môi khinh thường
- ko.....anh xin lỗi.....đừng chia tay em – những giọt nước mắt của một người khác đả rơi
- ko im đi, làm ơn tha cho tôi đi – cô gái chạy đi tay gạt đy những giọt lệ đả khô
Thằng đó khụy gối xuống, nó ko thể làm gì được, tay đấm liên tục vào ngực mình, anh xin lỗi, anh xin lỗi, làm ơn đừng bỏ anh, làm ơn..........những giọt nước mắt đả nhòe đy, cô gái ấy đả chạy vào khoảng hư vô , từng hình ãnh đả tan biến theo cơn gió mùa hạ
- anh...sao vậy.. – em lay tôi
Mở ánh mắt ra thì ra đó chỉ là một cơn ác mộng, một ngày đó tôi sẽ được nếm trãi
- ko có gì đâu – tôi dùng tay dụi vào con mắt đỏ hoe
- anh khóc à – tay em lao những giọt nước mắt trên khuôn mặt tôi
- ko có đâu tự dưng mắt nó cay cay ấy mà – tôi lãng tránh ánh mắt dò xét của em
- anh làm gì.....mà nằm ngủ ở đây vậy, trong lúc ngủ còn nói mớ nữa chứ - em xoa đầu tôi
- anh nói gì ? – tôi lay em
- nói tùm lum tùm là hết – em cười
Nge em nói lòng tôi nhẹ nhõm cả ra, tôi sợ em sẽ nge những thứ em ko muốn nge, trong thâm tâm này anh xin lỗi em đ à, trời đả sáng những tia nắng xuyên qua ô cửa kính đả mờ đi vì năm tháng, trong cánh cửa sổ ấy có một người con gái đang nằm trên chiếc giường bệnh, một tay dụi mắt mình một tay xoa lên đầu người con trai đang nằm trên chiếc giường ấy
- mà anh này sao em ở trong bv zạ - em hỏi hết sức ngây ngô
- thì hôm qua cô sốt cao quá nên tôi phải ẩm zô đây chứ gì – tôi chau mài lại
- ủa có nữa hã – em cười tít mắt
- có sao ko làm tôi ẩm cô chạy hết 1 cây sốt mệt lã hơi – tôi chồm người dậy bẹo má em
- thôi nổ vừa thôi, ẩm nữa cơ – em cứ khăn khăn là tôi nói dối
- phải rồi nổ, tôi nổ hay lắm mà – tôi nhìn sang cửa sổ
- thật hả.....mà sao phải ẩm chạy vào – em xoa đầu mình hỏi tôi
- thì ông anh bà có nhà đâu, đt thì hết pjn, xe thì hết xăng, nên bần cùng phải làm zị thôi , ko lẽ để như vậy à – tôi vừa nói nhưng tỏ cái vẻ giận dỗi
- Ồ xin lỗi nha, tưỡng ông nói giỡn - em cười trong hạnh phúc
- giỡn cái đầu bà, biết tôi lo lắm ko bịnh mà ko uống thuốc bộ muốn chết à – tôi trách em
- hjhj tui hk thít uống thuốc, đắng lắm – em chu cái mỏ ra nhìn gét thật
- phải rồi đắng nên hk uống, zô bv mới chịu chứ gì
- cũng đâu có muốn đâu , tại....tại.... – em đan 2 lòng bàn tay vào nhau
- bà có sao rồi sao tôi sống nổi hã ? – tôi quát vào mặt em
- thôi xin lỗi mà đừng giận nữa mà – chụt....em hun vào má tôi, để thay lời xin lỗi
- đói ko để tui đi mua cháo – tôi ân cần hỏi em
- à ừm....cũn đói rồi – em xoa xoa cái bụng của mình
- ừm ngồi đó đi để tôi xuống mua cháo cho ăn
Đi ra khỏi phòng bệnh, bước xuống cái nhà ăn của bệnh viện củ kĩ này, nhìn củ như vậy nhưng cũng đông khách phết, loay hoay một lúc trong dòng người chen đông đúc, thì tôi cũng đả mua được một phần cháo còn nóng cho em, bước lên chiếc cầu thang sắt đả rĩ , bổng dưng tôi khụy gối xuống, người trao đảo, trước mắt tôi bắt đầu mờ dần, dùng tay vỗ vào đầu mình vào cái để lấy lại tỉnh táo và tiếp tục bước lên những bậc cầu thang cuối cùng để vào phòng em, đẩy cánh cửa nhẹ nhàng bước vào, thì thấy ông hải và bà chị của em đang ngồi nói chuyện với em, đặt nhẹ bịt cháo lên chiếc bàn kế giường em
- cháo đó, đói thì đổ ra tô mà ăn – tôi nhìn em
Ông hải và bà chị của em quay lại nhìn tôi với ánh mắt đầy sự cảm ơn
- tao thấy mày mệt rồi đó, về nằm ngỉ chút đi, ở đây có tao zới chị nó rồi – ông hải mở lời
- Dạ em về đây – tôi cũng ko quên nhắc nhỡ em
- ăn rồi nhớ uống thuốc nge chưa, đừng có để tôi phải cỏng zô đây nữa
Nói xong những lời căn dặn cho em, đẩy cánh cửa và bước ra. Đi khỏi bệnh viện tôi đón xe bus để về nhà em lấy xe rồi ra về, trên chiếc xe của mình , lúc này tôi ko còn chú ý những cảnh vật bên đường như những ngày thường, bây giờ tôi chỉ muốn về nhà, muốn ngả người trên chiếc giường thân yêu của mình, về đến nhà chỏi chưng dựng chiếc xe uống vội bấm chuông trên chiếc cửa nhà thân iu của mình
................Bính bong..........Bính bong.................tiếng bước chân đang ngày càng tới gần, nhưng tôi vẫn không kịp nhận ra đó là ai bỡi vì trước mắt tôi lúc này đả mờ nhạt đi, và tất cả còn lại chỉ là bóng tối............................................. ...............................................
Mỡ ánh mắt sau cơn ngủ li bì, vội định bước xuống giường thì tay rất đau, nhìn lên phía trên thì cái bình nước biển đang nhỏ từng giọt truyền xuống cánh tay được cây kim gim vào mình, rút cây kim nhõ nhưng dài ấy ra, ai đây , sao trên giường mình lại có ai đang ngủ gục, mở mắt thật to nhìn kĩ để xem ai đang ngủ gục trên giường mình, thì ra đó là Linh người con gái hứng chịu mọi đau khổ vì tôi, sao em lại ở đây, còn mình nữa tại sao ở đây, nhớ lúc trước khi nằm ở đây thì mình ở trước cửa nhà mà , có lẽ tôi đả vô tình làm em thức giấc, em ngồi dậy dụi mắt nhìn tôi
- anh tỉnh rồi hã, anh làm em lo quá – em như muốn khóc
- sao em lại ở đây tôi vuốt tóc em qua một bên
- thì con ly em anh đó, nó nt cho em – em ôm chầm lấy tôi
- cái con này – tôi trách con em
- nó ko nói chắc anh cũng giấu em luôn quá, anh làm gì mà ngất xĩu vậy
Chưa kịp trả lời em thì, con em đẩy cửa vào thấy tôi nó mừng rỡ
-Mẹ ơi anh hai tỉnh rồi nè – nó la lên để nói cho mẹ
Mẹ lật đật chạy lên, mẹ ôm lấy tôi
-con ơi là con mày làm cái gì hôm qua mà ngất vậy, mày làm tao lo gần chết – nước mắt mẹ ứa ra
-Con xin lỗi , con ngất bao lâu rồi hả mẹ
- mày ngủ hết một ngày hôm qua rồi đó
-ủa dậy hã – tôi lòm còm ngồi dậy
-nằm đó đi, lát lại ngất nữa chắt tao chết vì đau tim quá – mẹ la tôi
Em ngồi đó ánh mắt nhìn tôi đầy trìu mến, tôi cũng đáp lại cho em một ánh mắt ngọt ngào, hết ngất vì mệt, bây h con em lại man cho tôi thêm một cái cảm giác chết đứng
-anh hai, lát chị đ lợi nữa đó – nó thủ thì vào tai tôi
-cái gì – tôi hét vào tay nó
- tại chỉ nt cho em hỏi sao anh hk điện chị ấy nên em nói anh bị ngất – nó trả lời tôi tỉnh bơ
-sao mày ngu quá zậy trời ơi – tâm trạng tôi nảo nề
-anh tự lo đi, nhân lần này giải quyết lun đi
Bính......bong.........bính bong..............có một người nào đó bấm chuông nhà tôi, ko ai khác chỉ có thể là em thôi , tôi lòm còm ngồi dậy để chạy xuống nhà để dàn cảnh trước nhưng ko thể bởi vì mẹ và linh bắt tôi nằm đó, con em tài lanh lật đật chạy xuống mở cửa cho em , chết rồi chết tôi rồi , tôi cắn môi và chùm mền lại, để ko dám đối đầu một sự thật phủ phàng.......”cạch” tiếng nói của đ và đứa em của tôi ngoài cữa , em bước vào với khuôn mặt đầy lo lắng cho tôi................làm sao đây.......làm sao đây 2 người con gái tôi yêu đều ở đây, tôi phải làm sao dây trời ơi....................................thấy em bước vào mẹ tôi và linh đều nhìn em với ánh mắt đầy dò xét
-bạn con hả - mẹ liết mắt nhìn tôi
Tôi chưa kịp nói gì thì em trả lời hết sức ngây ngô như ko có gì xảy ra
-con là bạn gái của minh , con tên đoan – em làm tôi như rơi xuống vực thẩm
Sáu ánh mắt dành cho tôi với nhìu cảm xúc khác nhau, Linh ánh mắt của em đầy buồn bả, tôi cãm nhận được điều đó trái tim tôi tan nát khi nhìn thấy ánh mắt ấy của em, những giọt lệ gần như ứa ra vì tũi, còn mẹ và đứa em gái tôi, cả hai bất động trước lời nói ngây ngô của em, mẹ nhìn tôi chừng chừng với khuôn mặt bất ngờ.
-con có nói gì sai ạ - em hỏi mẹ tôi
- co...n...là....bạ..n....bạn..gái của thằng minh hã – mẹ lấp bấp
- Dạ. – vẫn cái vẽ mặt ngây ngô ấy
Không khí cả căn phòng im phắc, tôi ko thể để cái cảnh này tiếp tục xảy ra, tôi mở lời
-bị bệnh qua đây chi vậy trời – tôi nhìn em và mẹ nhìn tôi
-tạ..i nge ly nói ông bị bệnh
Tôi dành cho con em cái ánh mắt sắt lẹm, còn nó thì nhìn sang hướng của Linh,
-mấy đứa xuống ăn cơm đi dì vừa nấu cơm xong
Nge mẹ nói lòng tôi nhẹ hết cả người chắc mẹ, ko giận đâu nhỉ, đ nắm tay tôi dậy bước xuống nhà, còn linh em bước lũi thũi phía sau, tim tôi như tan nát trước lúc này, tôi ko thể làm em buồn được nữa, kệ nó chuyện gì tới thì sẽ tới, tôi giả vờ bỏ quên đồ trên phòng kêu đ xuống trước , khi đ đả xuống dưới nhà, tôi nắm tay linh kéo lên phòng.
-lên phòng đi
- chi? – em trả lời lạnh lùng
-thì lên đi rồi anh nói sao
Tôi nắm chặc tay em, kéo lên phòng .
-đánh anh đi – tôi cầm tay em lên tán vào mặt mình
Em vội rụt tay lại
-đánh anh đi, anh làm em đau lòng đánh anh đi, nếu anh ko đánh thì anh sẽ đánh
Em cứ ngồi bất động ở đó trước lời nói của tôi, cái vẻ lạnh lùng của em lúc đó càng khiến tim tôi tan nát, tán vào mặt mình từng cái.............bóp.............bóp............ từng cái tán thẳng vào mặt tôi.
-thôi đi anh làm gì vậy – em thét lên
- anh đáng phải bị như vậy – nước mắt tôi ứa ra tay thì vẫn cứ tiếp tục tán vảo mặt mình
-Ko dừng lại đi, anh làm như vậy anh có biết em đau lắm ko – em ôm chầm lấy tôi
-nhưn....g anh
Tôi chưa kịp nói hết thì em đả dùng tay bụm miệng tôi lại
-em biết anh sẽ nói zì, em biết trước điều này sẽ xảy ra, anh ko cần phải làm thế, chỉ là do em tự làm tự chịu thôi – bây h những hàng nước mắt bắt đầu lăng trên cái má phụng phịu ấy
-ko phải tại em, mà là tại anh, anh xin lỗi anh đả khiến em phải đau, anh hứa , anh hữa sẽ ko để em đau thêm một lần nào nữa
Chúng tôi cứ ôm nhau, những giọt nước mắt cứ hòa vào nhau cho đến khi, tiếng của mẹ vang lên dưới lầu
- 2 đứa làm gì lâu thế, xuống ăn cơm nhanh lên.
Lao khô những giọt nước mắt của em, nắm chặt tay em và bước xuống nhà, tôi quyết định sẽ công khai mói quan hệ này với em, cho dù có tất cả những gì xảy ra đi nữa tôi sẽ hứng chịu tất cả, bởi vì tất cả những lỗi lầm này đều do tôi, đều xuất phát từ tôi, bước xuống từng bậc thang, lòng tôi cảm thấy thật lo sợ, tôi nắm chặt lấy tay em, nhưng...................em lại buông tay tôi ra, tôi quay lại nhìn em với cái sự ngỡ ngàng trước hạnh động của em đang làm, em làm gì thế
-anh đừng nói gì hết nhaz – em nháy mắt tôi
Tôi nhìn em ko nói gì, bởi gì tôi chẵng biết làm gì lúc này, xuống tới nhà thì đả thấy một ánh mắt sắt lẹm dàng cho tôi, đó là đ
-2 đứa làm gì trên đó thế - mẹ thắc mắc
-D...ạ... – tôi chưa kịp nói hết câu
- nãy cái ông này làm rớt đt xuống kẹt tủ, kêu con lên lấy dùm chứ gì – em cười tít mắt
- thật ko đấy – đ nhìn tôi
- à...à thật – tôi đáp lại rụt rè
Đồ ăn trên bàn đả được mẹ dọn ra hết, hương thơm ngi ngút của những món ăn mà tôi yêu thích nhất, đi lại cái nồi định bới một chén cơm thì lại bị 4 người phụ nữ hét cho một trận
-cái gì mà ăn cơm, bệnh thì ăn cháo đi – 4 người phụ nữ hét vào mặt tôi
Ngẹn ngào bưng chén cháu nhưng trong lòng vẫn nhớ đến chén cơm ấy, làm tôi não ruột. Ko ngờ vừa lúc nãy đ dành cho chúng tôi ánh mắt sắt lẹm nhưng bây h 2 người mà tôi yêu lại nói chuyện gất hợp gơ với nhau, cả hai vừa nói vừa cười đủ thứ chuyện trên đời, chuyện ngày càng rắc rối tôi ko biết sẽ xữ lí như thế nào đây trời ơi tôi hét lên trong lòng nhưng bề ngoài vẫn giữ cái vẽ vui vẽ thường ngày. Buổi cơm diễn ra suông sẽ trong tiếng cười ríu rít của 4 người phụ nữa ấy, còn tôi chỉ ngồi đó làm khán giả ngồi xem cho hết vỡ kịch. Tiễn hai người con gái ấy ra về tôi bước nảo nề lên căn phòng của mình tiếng bài nhạc não nề “ song from graden sceret’ làm tôi như muốn tự tữ, ngả người xuống gác tay lên chán suy ngỉ làm sao để chuyện này sẽ êm đẹp đây, ngoài kia mưa đả rơi, tí tách tí tách ....căn phòng bây h đả bị những tiếng mưa ngoài kia lấn át trong đây, giờ đ đang làm gì nhỉ, à mà còn linh nữa ko biết 2 người con gái ấy có nhớ tôi ko . tôi mong sau cơn mừa đêm này thì mọi chuyện sẽ trỡ lại như những ngày trước đó “ sau cơn mưa trời lại sáng “ mong câu này sẽ đúng , nhắm mắt một lúc thì tôi đả chìm vào giấc ngủ, một giấc ngủ êm đềm............................................ ..............................
Mưa đả dứt, mặt trời bắt đầu ló dạng những tia nắng ban mai xuyên qua những giọt sương còn động lại trên những tán cây ấy, sau một đêm mệt mõi với những suy ngỉ thẫn thơ, cằm chiếc điện thoại lên để điện cho Đ rũ em đi chơi
-tút......tút......tút.......
- alo – cái tiếng nhỏ nhẹ của em ở đầu bên kia
- đang làm gì thế - tôi hỏi em
- đang đi chơi nè – nhỏ trả lời tỉnh bơ
- sặc.....đi với ai thế - tôi gặng hỏi
- thì linh nè chứ ngoài anh ra em có biết ai đâu – vẫn cái giọng ngây ngô ấy
Nín thở một lúc để lấy lại bình tỉnh để có thể nge kĩ những lời của em nói, má ơi rồi chuyện gì sẽ xảy ra đây.
-tui đi với được ko – tôi nài nỹ em
- Ko – em trả lời dứt khoác
- Sao vậy, tui chỉ muốn đi chơi zới bà thôi mà, zới ở nhà bùn quá – tôi năn nỉ em
- thôi mà ngoan đi, ở nhà đi con gái đi chơi mà có ông kì lắm - em dỗ ngọt tôi
Ngả người xuống giường thở dài, ở nhà kiểu này một hồi chắc chết quá, nằm nghỉ loáng thoáng trên chiếc giường thì tôi bổng nhớ đến bọn bạn chết tiệt , mấy ngày rồi ko gặp tụi nó kiếm kèo đi nhậu mới được cầm cái đt lên fone tụi nó
- alo mày hả tuấn – tôi nhanh nhẹn hỏi
- ừ tao đây sao thế mạy
- chán quá , định rủ mày zới mấy đứa kia đi uống cafe rồi đi nhậu lun nằm ở nhà buồn thúi ruột
- ừ chổ nào
- lại chổ củ đi
Cúp máy chạy thẳng vào nhà tắm úp mặt xuống dòng nước đang chảy siết để cho tỉnh táo, sọt ngay một cái quần jean thêm một cái áo thun, tôi rón rén bước xuống nhà dắt chiếc xe ra, phù may quá hk có bị phát hiện, phi trên chiếc xe của mình gió thổi rát cả mặt, những dòng người qua lại tấp nập, những tiếng reo hàng của những người bán hàng rong đang vật lộn với dòng đời, càng tô lên cái vẽ bất công của cuộc đời này, suy nghỉ một lúc thì tôi đả tới trước cái quán cà phê quen thuộc, chọn một chiếc bàn nằm ngay góc quán ngồi xuống nhìn quanh thì tụi nó chưa tới....chị chủ quán thấy tôi liền chạy ra tiếp chuyện
- hổm rài bị con nhỏ nào tha đi mà ko lại uống cafe thế ku – chỉ cười nét cười rất dịu dàng, và tôi coi chị như là chị ruột của mình bất cứ vui buồn cũng chia sẽ với chị
- có đứa nào đâu em làm gì có gệ hã chị - tôi giả vờ tũi thân
- thôi đi ku làm như chị ko biết zậy, bửa hổm thấy em chỡ đứa nào ngồi sao tình tứ lắm này – chị cười hí hí
- ái chà....chắc chị nhìn nhầm đó mà hehe
Ngồi tán dóc với chị một lúc thì tụi bạn chó đẻ cũng lê lết tới, thấy tụi nó tui liền đứng dậy vẫy tay
- đây nè tụi bây
Thấy tôi, bọn nó đi với vận tốc 1 cây chuối trên giờ lê lết tới thiệt là tụi này nó rề rà hết sức.
- này thằng kia hổm rài sao đéo thấy thế - thằng tuấn nhìn tôi
- tao bịnh nên đi ko đc – tôi đáp lại
- thôi nhìn cái mặt mày là biết mê chim bỏ bạn rồi – nó xoáy tôi
- mê cái mã cha mày tao nói thật – tôi chữi tụi nó
- hố hố , sao nóng thế, giỡn tí mà – cả đám cười rân lên
Ngồi tán dóc đủ thứ chuyện trên đời với tụi nó thì trời cũng đả xế chìu, có lẽ mấy ngày ko nói chuyện zới tụi nó nên bây h thời gian trôi nhanh quá, rời khỏi quán cafe cả đám chúng tôi đèo nhau lên một quán nhậu bình dân, tấp vào ngồi xuống một cái bàn ngay trước quán nhậu, kêu mồi và 2 kết bia ra vừa ngồi uống với nhau, vừa tán dóc bổng chợt cái điện thoại trong quần tôi rung lên từng hòi, lấy cái đt ra khỏi quần đặt nhìn vào thì ra là linh đang gọi cho tôi đặt lên tai nge
-alo anh hã , anh đang ở đâu zậy – giọng em hốt hoảng
- có chuyện zì hã em – tôi tỉnh rượu
- em zới đ bị 2 thằng nó dê xòm nó ko cho em tụi em về - em lấp bấp nói
- cái gì bây h em đang ở đâu anh qua liền – lòng tôi nóng rang lên
- em đang ở gần quán xyz – giọng em run rẫy
- rồi đứng đó đi anh qua liền – tôi cúp máy cái rụp cho vào túi
- có chuyện gì vậy minh – thằng tuấn nhóm người lên hỏi tôi
- con gệ tao bị tụi cho nào nó phá – tôi la lên
- đụ mẹ nó thằng nào zậy để tao đi zới mày
Nói xong tôi và thằng tuấn phi trên con exciter của mình , kéo hết tốc lực trên chiếc xe, lòng tôi nóng rang lên , gió thổi vào tôi rát cả mặt nhưng tôi mặt kệ những thứ vớ vẫn đó, đây rồi 2 người con gái tôi yêu bị 3 thằng chó mò mẫm , dựng xe xuống đường tôi và thằng tuấn chạy vào
- đụ mẹ tụi mày đang làm gì đó – tôi thét lên
Tôi bay người lên tống cho thằng đang đụng chạm vào người đoan cái cơ thể này là của tôi, bất cứ thằng nào đụng vào điều phải trả giá, một cú đả đạp ngay thẳng vào mặt thằng đó, nó chúi nhũi ra phía sau, có lẽ do cú đá tôi quá mạnh khiến máu mũi hắn chảy ra như thát, tôi bay lại đấm tụi bụi vào mặt thằng chó đó do ko để ý lúc đang hăng máu
............bốp........tiếng của miếng thủy tinh va vào một vật gì đó rất cứng, máu trên đầu tui bắt đầu chãy, nhưng nó ko thể ngăn được cái chết chóc đang bùng phát trên người tôi, đứng dậy quay lại nhìn thằng chó đó nó còn đang cầm cái chai thủy tinh bị bể khi đập vào đầu tôi, nó giơ tay lên cầm cái chai bị bể đâm vào người tôi, tôi né sang một bên làm nó mất đà chúi nhũi , một ánh sáng lóe trong mắt tôi, dựng bên tường là một cái bóng đèn huỳnh quang bị bỏ, ko cần suy nghỉ nhìu thêm chụp lấy cái bóng đèn giơ tay lên đập vào đầu thằng chó đó từng mãnh vở thủy tinh túa ra ghim vào đầu thằng chó đó và cả vào ngực tôi nữa, máu chảy ướt cả ngực tôi, nhìn sang thằng tuấn thì nó cũng đả xong với thằng chó kia rồi
- lâu rồi ko thấy mày đánh như zì nhỉ - thằng tuấn cười ha hã
- đụ mẹ ai bảo dám động vào bạn gái tao – tôi vẫn còn muốn típ tục đánh cho chết mẹ 2 thằng chó đó
Nhưng ánh mắt tôi bắt gặp 2 dáng người con gái tôi yêu đang nhìn tôi với ánh mắt sợ sệt tiếng lại 2 cái hình dáng nhỏ nhắn ấy
- ko sao chứ - tôi nhẹ nhàng hỏi 2 người con gái tôi iu
Tất cả chỉ là 2 sự im lặng , ko giống như ngày thường đoan chạy lại ôm chầm lấy tôi những giọt nước mắt bắt đầu ứa ra ko ngừng, em ôm chặt lấy tôi .
- anh ko sao chứ trời ơi tại em mà anh mới như zị - em ôm lấy tôi nức nỡ
- khờ quá cô ngốc à, mọi chuyện xong rồi – tôi vén máy tóc em sang một bên
Vẫn còn một người con gái trong góc khuất tối tăm ấy, nhưng tôi có thể thấy được những giọt nước mắt trong cái góc ấy, nhẹ nhàng bước lại bên em dùm đôi tai chai sạn của mình lau đi những giọt nước mắt ấy, và nhẹ nhàng an ủi em, tôi mặt kệ chuyện gì sẽ sãy ra, tôi sẽ ko để thêm bất cứ một người con gái nào phải rơi lệ vì tôi
- minh mày đưa 2 đứa nó về đi, nhà tao gần đây tao đị bộ về được – thằng tuấn nói với tôi
- được ko đó, hay để tao chở mày về trước – tôi ân cần hỏi nó
- thôi đi ông nội, lo 2 cô kia kìa – nó cười hí hững
-Ừ tao zìa trước nge
Nói xong tôi ngoắt 2 cô nương lại, dồn lên chiếc xe của mình, gió thổi làm những vết thương của tôi gát rạt, nhưng những nói đau ấy là ngĩa lý gì khi có 2 người con gái đang ôm lấy tôi. Đưa đoan và linh về nhà xong, tôi chạy ngay đến bệnh viện để băng bó, mùi sát trùng khó chịu cứ xong vào mũi tôi ko ngừng làm tôi chịu ko được, sau khi băng bó xong đình ra về thì , bác sỉ bảo tôi phải nằm lại đêm này để có gì băng bó típ, nằm trên chiếc giường này mà lúc trước cũng có một người con gái tôi iu cũng nằm ở đây, sau một lúc nghỉ vu vơ thì tôi lại thiếp đi lúc nào ko biết .
Lên Đầu Trang